Tên thật: Siddhartha Gautama (Tất Đạt Đa Cồ Đàm).
Sinh khoảng thế kỷ VI – V TCN tại vương quốc Kapilavastu (nay thuộc Nepal – Ấn Độ).
Ngài vốn là một thái tử, sống trong nhung lụa, nhưng sớm trăn trở về nỗi khổ của kiếp người: sinh – lão – bệnh – tử.
Năm 29 tuổi, Ngài từ bỏ hoàng cung, đi tìm con đường giải thoát.
Sau 6 năm tu khổ hạnh và thiền định, đến năm 35 tuổi, Ngài giác ngộ dưới cội bồ-đề tại Bodh Gaya (Ấn Độ), trở thành Phật – bậc Giác Ngộ.
Sau khi giác ngộ, Đức Phật bắt đầu thuyết pháp để chỉ dạy chúng sinh về con đường chấm dứt khổ đau.
Bài pháp đầu tiên là Tứ Diệu Đế (Khổ – Tập – Diệt – Đạo), giảng tại vườn Lộc Uyển cho 5 anh em Kiều Trần Như. Đây được xem là mốc khởi đầu của Phật giáo.
Trong suốt 45 năm hoằng pháp, Đức Phật đã giảng dạy khắp miền Bắc Ấn Độ, quy tụ đông đảo đệ tử, hình thành cộng đồng Tăng đoàn.
Sau khi Phật nhập Niết-bàn (khoảng năm 483 TCN), các đệ tử kết tập lời dạy thành Tam Tạng Kinh Điển (Kinh – Luật – Luận).
Phật giáo chia thành nhiều bộ phái và dần phát triển thành hai nhánh lớn:
Phật giáo Nguyên thủy (Theravāda): giữ gần gũi với lời dạy gốc.
Phật giáo Đại thừa (Mahāyāna): mở rộng tư tưởng, chú trọng lý tưởng Bồ Tát.
Từ Ấn Độ, Phật giáo lan tỏa khắp châu Á (Sri Lanka, Myanmar, Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Hàn Quốc, Tây Tạng…), và ngày nay có mặt trên toàn thế giới.
Phật giáo không đặt nặng niềm tin mù quáng, mà khuyến khích trí tuệ, đạo đức và thiền định.
Mục tiêu là giúp con người thoát khổ, sống từ bi, trí tuệ và an lạc.
>> Tóm lại, Phật giáo ra đời ở Ấn Độ cách đây hơn 2.500 năm, do Đức Phật Thích Ca Mâu Ni sáng lập, và từ đó phát triển thành một trong những tôn giáo lớn nhất thế giới.
